XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Cuộc Hôn Nhân Định Mệnh


phan 21

 _Em xin lỗi!

_Lần sau mà như thế thì ở nhà nghe chưa?

Bật cười trước lời đe dọa của anh,cô đánh trống lảng:

_Chắc anh cũng đói lắm rồi,em đưa cơm tới đây.

Vừa nói cô vừa tháo lớp giấy gói bên ngoài ra,cẩn thận đặt từng món ăn lên bàn,nhìn thấy anh vẫn bất động

nhìn mình cô giục:

_Anh mau ăn đi!

Măt anh đưa xuống các món ăn trên bàn rồi lại nhìn cô,đây toàn là những món ăn anh thức nhưng cách

trang trí không đẹp mắt như mọi lần,ngạc nhiên anh hỏi:

_Không phải em làm chứ?

Má cô còn đỏ hơn lúc trước,cúi đầu tránh ánh mắt nóng bỏng của anh cô nói:

_Có thể không ngon nhưng em đã cố hết sức rồi!

Nghe thế môi anh nở 1 nụ cười thỏa mãn,cầm đũa thưởng thức bữa ăn do chính tay cô làm anh thấy ngon

tuyệt.Vui vẻ nhìn anh ăn uống ngon lành cô thấy hạnh phúc thật sự.Sau khi đã làm đầy bao tử ,tâm trạng

của anh càng trở lên tốt hơn.Vì lời nói của anh mà cô đồng ý buổi chiều ở lại và đó là 1 sự lựa chọn sáng suốt

a.Lúc này đây cô đang chống cằm nhìn anh như bị thôi miên,cô biết Lãnh của cô đẹp trai nhưng không ngờ

khi làm việc anh lại càng thêm quyến rũ tới mê người.Áo vest đã được cởi ra,tay áo sơ mi đen được xắn lên

quá khủy tay,cơ bắp rắn chắc hiện lên rõ ràng càng làm anh thêm phần hấp dẫn ánh mắt người khác.Cảm

nhận ánh mắt ai đó đang nhìn mình anh quay san cười nhẹ với cô,dưới cái nắng nhạt của buổi chiều thì khung

cảnh này thực sự là tuyệt tác khiến 2 má cô đỏ bừng bừng,đập nhẹ đầu xuống bàn cô tự trách cái tính hám

sắc của mình.Nhận thấy có người đang vuốt tóc mình,cô ngẩng lên bắt gặp đôi mắt đen sâu thẳm của anh:

_Buồn chán sao?

_Không có!

_Đi thôi.

_Đi đâu? Anh xong việc rồi sao?

Không trả lời cô anh chỉ mặc vào áo vest rồi đưa cô ra khỏi phòng.Dọc đường ra khỏi tòa nhà họ nhận được

ánh mắt tò mò có,ngạc nhiên có,ghen tỵ có ,hâm mộ có của nhân viên trong công ty.Đặc biệt cô được chú ý

hơn cả vì ngoài vẻ đẹp không cần bàn cãi thì cô còn đang tay trong tay với vị boss nổi tiếng đẹp trai lạnh lùng

trên thương trường a.Thấy người bên cạnh đang nép sát vào mình anh đưa mắt nhìn toàn bộ đại sảnh và

ngay lập tức mọi người lại chăm chú vào công việc của mình.Ngồi trong xe cô vẫn thắc mắc trước nơi mà anh

muốn đưa cô tới,sau 1 hồi tò mò cô mới hỏi anh:

_Chúng ta đi đâu thế?

_Rồi sẽ biết!

_Nói cho em biết đi mà!

Sau 1 hồi bị cô dùng mỹ nhân kế anh mới bất lực khai báo:

_Hẹn hò.

_Hẹn hò?

Cô thực nghi tai mình có vấn đề nhưng trái tim vẫn trở lên khó kiểm soát a.

Hít thở bầu không khí trong lành,cô quay sang anh mỉm cười:

_Không ngờ anh cũng thích biển!

_Ừm.

Tựa cằm lên vai cô anh khẽ trả lời,vòng tay ôm lấy cô vào lòng,khẽ nhắm mắt lại anh cảm nhận hạnh phúc

bình dị này.Bỗng cô bật cười:

_Đây là kiểu hẹn hò của anh à?

_Ừ,lần đầu tiên!

_Cũng thật khác người a!

Anh xoay cô lại đối mặt với mình:

_Như thế nào mới là đúng?

_Bình thường là họ sẽ đi chơi,xem phim hay ăn uống đó.

_Em muốn thế?

Nhìn khuôn mặt có chút lo lắng của anh cô cười nhẹ,vòng tay qua anh cô thầm thì:

_Không,chỉ cần ở bên anh đi đâu em cũng vui.

Thân hình anh chợt sững lại rồi đáp trả vòng tay của cô,anh lùa những ngón tay dài của mình vào làn tóc

mềm mại của cô,khẽ hôn lên đó anh nói:

_Cảm ơn em,cảm ơn vì em đã xuất hiện trong cuộc đời anh!

Không trả lời anh,cô chỉ mỉm cười trong vòng tay của người cô yêu.Nắng và gió cùng hòa quện,tình yêu ấy

cũng trở lên tuyệt diệu hơn.

Andy siết chặt tờ giấy trong tay mình,ánh mắt trở lên vô cùng đáng sợ.Nhìn người vẫn 1 mực cúi đầu kia hắn

gằn giọng:

_Chuyển kế hoạch.

_Thiếu gia?

_Băt Lăng Tuyết cho ta!

_Vâng.

Thân ảnh không tiếng động rời phòng,lúc này vẻ mặt hắn càng trở lên khó coi hơn.Thế lực Hắc Long càng trở

lên đáng sợ hơn trước,mọi đồng minh của hắn đều bị tiêu diệt hoặc bị Dương Lãnh làm cho sợ chết khiếp mà

với thế lực của hắn bây giờ đối đầu trực tiếp với Hắc Long chỉ là trứng chọi đá.Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này

cơ hội thắng của hắn càng trở lên mong manh.Chết tiệt,cũng chỉ vì Dạ Lôi,có nằm mơ hắn cũng chưa bao giờ

nghĩ tới chúng lại hợp tác với nhau.Nhìn 2 tấm hình trước mặt ,đó là cùng 1 cô gái nhưng 2 người đàn ông lại

khác nhau hắn gằn giọng:

_Lăng Tuyết,tất cả chỉ tại cô,đừng trách tôi ác.

Dù câu nói tràn ngập sát khí nhưng trong đó xen lẫn sự day dứt khó tả,hắn không thể phủ nhận bản thân

mình cũng không thể làm ngơ trước cô gái này nhưng sự nghiệp vẫn là tất cả,tình cảm đối với hắn chỉ là 1 thứ

xa xỉ.Mọi thứ trong kế hoạch của hắn đã bị cô làm đổ bể,sự trả thù tàn nhẫn hắn âm mưu chỉ vì cô mà không

thành,hắn không can tâm.

Bữa cơm tối nay trở lên ồn ào tới bất ngờ,đơn giản vì có 2 vị khách tới ghé thăm bất ngờ,vị khách đầu tiên thì

cô không ngạc nhiên nhưng người thứ 2 lại làm cô không khỏi tò mò.Chỉ có 1 người sung sướng tới mức không

khép miệng lại được đó là Ngạo Thiên vì đơn giản 2 vị khách tới dùng bữa là Gia Hân và anh Bảo.Hai kẻ kia

tình cảm với nhau tới mức nào thì mọi người đều biết vì vậy cứ trực tiếp lờ đi cho xong,ngoài việc gắp đồ ăn

cho Lãnh thì cô cũng tò mò về anh Bảo,từ trước tới nay việc anh ăn ngoài là chuyện xưa nay hiếm gặp,chỉ có

những lúc cả gia đình tới nhà cô chơi anh mới ở lại dùng bữa còn lại anh sẽ về nhà cùng gia đình,thế mà cư

nhiên hôm nay anh lại tới đây làm khách.Thấy ánh mắt tò mò của cô anh hỏi:

_Em có điều gì muốn hỏi sao?

_Hai bác không có nhà ạ?

_Có.Em muốn gặp ba má anh?

_Dạ không,anh ăn cơm đi.

Cô vẫn trung thành gắp thức ăn cho Lãnh,thỉnh thoảng Lãnh cùng anh Bảo nói về chuyện công việc,cô chỉ im

lặng lắng nghe.Khi bữa ăn đã qua 1 nửa thì 1 người xuất hiện tham gia cùng.Băng khẽ giật mình khi nhìn thấy

những vị khách trên ghế nhưng chị nhanh chóng lấy lại sự lạnh lùng của mình.Ngồi xuống đối diện với anh

Bảo,Băng như không để ý tới ai từ từ thưởng thức bữa tối.Nhưng điều làm cô chú ý là thái độ của anh Bảo từ

lúc chọ Băng bước vào,đó là sự mong chờ sau đó là hụt hẫng,ánh mắt anh nhìn hcij thực sự khác lạ điều này

làm cô chú ý.Nhưng thời gian sau đó họ nói chuyện rất xã giao nên cô không để ý tới nữa.Sau khi đã tiễn 2 vị

khách về anh đưa cô ra vườn sau,cùng ngồi xuống thảm cỏ tay anh nghịch những sợi tóc bay loạn của

cô.Bỗng anh lên tiếng:

_Mai em không bận gì đúng không?

_Vâng.

_Vậy tối mai cùng anh đi tới đây!

Biết anh sẽ không nói nữa cô im lặng gật đầu,mong chờ tới tối mai.

Cuối cùng thì cô cũng đang ngồi trong xe của anh,xe dừng trước 1 tiệm thời trang làm cô sửng sốt,không

phải anh đưa cô đi mua sắm chứ? Không khả thi chút nào.2 người cùng bước vào trong,nhân viên như đã đợi

sẵn cúi chào họ,anh nói:

_Xong chưa?

_Thiếu gia,xong rồi ạ!

Anh quay sang cô giải thích:

_Tối nay có tiệc giữa các CEO anh muốn em đi cùng.

Mở to mắt nhìn anh cô ngạc nhiên,anh chuẩn bị mọi thứ mà không cho cô hay,gương mặt xị xuống cô nói:

_Em đâu có đồng ý!

Lần này tới lượt anh ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ của mình anh ghé sát tai cô nói,hơi thở

nam tính của anh làm cô đỏ cả mặt:

_Thật sao?

Xấu hổ tới mức độn thổ ,cô chỉ còn biết giấu mặt vào 2 bàn tay mình,anh bật cười trước hành động đó rồi nói:

_Chuẩn bị cho cô ấy.

Sau đó cô được mấy nhân viên nữ trang điểm làm tóc,thay váy dạ hội,đủ kiểu hành xác a.Sau n công đoạn

cô cũng được buông tha trong ánh mắt ngõ ngàng của các nhân viên.1 người trầm trồ:

_Tiểu thư thực xinh đẹp?

_Cảm ơn chị.

Nở 1 nụ cười e thẹn cô càng làm nhân viên trang điểm thêm nóng mặt,vị này họ nhìn còn mê chứ đừng nói gì

thiếu gia.Này nhé khuôn mặt hoàn hảo tới từng chi tiết,khi trang điểm lên càng thêm tươi sáng tự nhiên,thân

hình không nóng bỏng như mấy siêu mẫu nhưng cũng rất hấp dẫn ánh mắt phái mạnh a.Nhìn mình trong

gương cô cũng ngạc nhiên không kém.Bộ váy trắng tuyệt đẹp,dài sát đất ,thiết kế lộ ra đôi vai trắng nõn

nà,gợi cảm.Mái tóc được vấn lên cao khoe ra khuôn mặt đẹp không tì vết.Thực khiến người ta không khỏi mê

luyến.Bước ra ngoài cô tìm kiếm anh,ngay sau đó trái tim cô bỗng đập mạnh kinh khủng,anh đứng đó trong

bộ vest đen lịch lãm,thân hình 1m89 rất đáng ngưỡng mộ,gương mặt góc cạnh đẹp tới tội lỗi,cô ngây ngốc

nhìn anh mà không biết người đối diện cũng đang si mê nhìn mình.Cho tới khi tài xế ho khan 1 tiếng anh mới

giật mình lên tiếng:

_Em đẹp quá!

_Anh cũng vậy.

Nhờ đôi giầy cao gót mà khi đứng cạnh anh cô không thấy tự ti quá về chiều cao của mình mặc dù cô cao tới

1m70 a.Khoác lấy cánh tay anh cô bước ra xe.Trên xe anh vẫn không dời mắt khỏi cô làm cô càng thêm lúng

túng.Bỗng anh thở dài 1 hơi,cô ngạc nhiên:

_Có chuyện gì sao?

_Anh thực không muốn để ai thấy bộ dạng xinh đẹp của em,thực muons nhốt em trong nhà thôi.

Má cô càng thêm ửng đỏ ,mê động lòng người.

Chương 33


Anh đỡ cô bước ra,lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn vào họ.Chàng trai mang 1 nét đẹp thần

thánh với khí chất lạnh lùng cao ngạo,cô gái bên cạnh như 1 tiên nữ đẹp tới động lòng

người,họ đi cạnh nhau làm mọi thứ phải lu mờ,đúng là 1 cặp trai tài gái sắc.Vào tới sảnh

chính cô mới thở khẽ,anh quay sang nhìn cô nhíu mày:

_Sao thế?

_Em thấy không được tự nhiên lắm.

_Đừng lo,có anh ở đây rồi.

Cô nhẹ gật đầu rồi đưa mắt nhìn khắp căn phòng rộng lớn toàn người là người trước

mặt.Bỗng 1 thân ảnh làm cô phải chú ý,đó chính là Gia Hân.Cô vội kéo anh đi tới đó,gương

mặt sáng bừng lên:

_Hân.

_Tuyết.

Cô gái mặc bộ váy thiên thanh với gương mặt đẹp tuyệt quay lại sửng sốt nhìn họ,bên cạnh

Ngạo Thiên cùng anh Bảo cũng mở to mắt nhìn Lãnh.Cư nhiên vị tổng tài hôm nay dẫn Tuyết

tới dự tiệc,đúng là chuyện trăm năm mới có 1 lần.Nhìn thấy mọi người Lãnh gật đầu 1 cái

thay cho lời chào,còn Ngạo Thiên thì nhìn chằm chằm rồi thốt lên:

_Anh,sao anh lại ở đây?

Như nhận ra câu hỏi của mình hơi ngu cậu vội im bặt,anh nhìn cậu khinh bỉ không trả lời.3

người họ bận tiếp chuyện với các CEO khác nên cô và Hân kiếm cớ mệt lẻn ra 1 chỗ nói

chuyện.Vừa tiếp chuyện với các lãnh đạo khác 2 vị sếp tổng lại thỉnh thoảng đưa mắt nhìn

bảo bối của mình,đôi lúc chỉ muốn vứt ngay những người trước mặt đi để tới chỗ thiên thần

của mình a.Dường như 2 cô gái này quá tỏa sáng làm cho mấy vị giám đốc trẻ không khỏi

liếc nhìn.2 người đang say sưa trò chuyện thì 1 giọng nói làm họ phải chú ý.

_Xin lỗi,tôi có thể ngồi đây không?

Ngước mắt lên là 1 chàng trai trẻ,đẹp trai,lịch lãm,cô nhìn sang Hân lúng túng,ngay khi 2

người chưa kịp trả lời thì 1 giọng nói đã cất lên:

_Tất nhiên rồi Hảo tổng.

Quay sang nhìn là khuôn mặt trầm của Ngạo Thiên,cô vội nhìn anh ở phía xa,đôi mắt đen kia

tuyệt đối là sát khí a.Nhận thấy anh đang ra hiệu cho mình cô vội nói:

_Mình ra đây chút.

Nói rồi cô đi tới trước mặt anh,ái ngại cười lấy lòng,thực là ghen cũng làm người khác đứng

tim.Anh nhìn cô nói khẽ:

_Lần sai sẽ không cho em đi đâu nữa.

Cô e dè nhìn anh rồi nhìn về phía Hân,ai đó cũng đang bị người ta ôm chặt trong lòng a.Anh

Bảo khẽ cười:

_2 người thật là ,làm 2 đứa em gái của tôi không dám nói chuyện với ai nữa.

Nghe thế má cô càng thêm hồng hơn.Lần sau nhất định sẽ không đi cùng anh nữa,lần nào

cũng bị kẻ khác làm mất hứng.

Trở về nhà cô chỉ kịp tắm rửa rồi leo lên giường ngủ luôn ,chẳng kịp chờ nụ hôn chúc ngủ

ngon của anh.Hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô anh nói:

_Dễ thương thật đấy.

Nở 1 nụ cười gian xảo anh nằm luôn xuống cạnh cô,vòng tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé kia anh

từ từ chìm vào giấc ngủ.Còn cô như con mèo nhỏ yên vị trong lòng anh.

Tiếng chuông báo thức kéo cô từ trong mơ tỉnh dậy,đang định ngồi lên thì cô cảm thấy 1 vòng

tay ôm chặt lấy mình,nhìn xuống cô muốn chết ngay lập tức,anh đang mở mắt nhìn bộ dáng

ngái ngủ của cô.Lăp bắp cô hỏi:

_Sao anh lại ở đây?

Anh cười cười nhìn cô:

_Mau xuống ăn sáng đi không muộn học.

Lờ đi câu hỏi của cô , anh hôn nhẹ lên môi cô rồi bước ra khỏi phòng để lại 1 kẻ hóa đá trên

giường.Sực nhớ ra buổi học cô vội vào nhà tắm rồi lao nhanh xuống phòng ăn,nhìn bộ mặt

hớn hở của anh mà cô muốn độn thổ.Ăn vội bữa sáng cô leo lên xe ngay mà không dám nhìn

anh,anh bật cười trước dáng chạy của cô,nhưng khi nhìn chiếc xe lăn bánh trái tim anh bỗng

thấy lo lắng.

Hôm nay chỉ có cô và chị Băng đi học nên không khí yên tĩnh hơn mọi ngày.Chị Băng khéo

léo đỗ xe vào vị trí quen thuộc thường ngày nhưng họ vừa định bước ra khỏi xe thì 1 giọng

nói phát ra từ radio trong xe:

_Không muốn chết thì ngôi im .Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_22
Phan_23 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .